Truyện Cực Ngắn: Văn Cao và Trần Vấn Lệ

[Truyện Cực Ngắn] "Thầy Trò" tuần trước làm nhiều bạn phải chểnh mảng công việc chút chút, nhớ lại trường xưa, thầy cũ, bạn cũ! Nhưng cũng có giúp ích các bạn chút ít, phải không các bạn!

[Truyện Cực Ngắn] kỳ này chỉ xin các bạn trầm tư vài phút ! Do tôi lang thang, tìm thấy trên Facebook:

 

KHÔNG ĐỀ

thơ Văn Cao [1]

Con thuyền đi qua để lại sóng
Đòan tàu đi qua để lại tiếng
Đòan người đi qua để lại bóng
Tôi không đi qua tôi để lại gì

 

(theo Dương Nguyễn, trên Facebook: Bài này của ông Văn Cao, buồn gần chết)

 

Nhưng chưa dừng lại, mời các bạn đọc thêm:

 

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT

thơ Trần Vấn Lệ

Sáng mùa Thu trời đẹp. Lá vàng lác đác rơi.

Nhà Sư huơ chổi quét. Thỉnh thoảng dừng tay, cười: “Trăm năm một kiếp người, một năm một kiếp lá. Xanh tươi và tàn tạ, bắt đầu – kết thúc, thôi!”

Nhà Sư nghe ai gọi. Quay lại, người đàn bà, ôm cái bọc chìa ra: “Này con của ông, đấy!”. “Ồ! Thì ra là vậy!”. Ông ôm bọc, vào Chùa. Người đàn bà ngẩn ngơ, quay lưng và đi mất.

Nhà Sư trước bệ Phật, mở bọc nhìn hài nhi, ông hôn, không nói chi. Ngày ngày chăm sóc nó. Mỗi sáng ông quét lá. Chiều chiều ông bế con / đi vòng quanh cái sân. Bánh luân hồi cứ chuyển.

Rồi một ngày lại đến, người đàn bà năm nao, thêm người đàn ông, vào, cúi chào ông lí nhí: “Thưa Thầy xin đại xá, trả lại con cho tôi”. Nhà Sư mỉm nụ cười: “Ồ! Thì ra là vậy!”

Đứa bé thơ năm ấy / nó là con người ta. Ông gọi thằng bé ra, bảo nó chào Cha Mẹ. Dĩ nhiên có giọt lệ / từ con mắt ông lăn, ông nuôi nó bao năm, không luyến lưu không thể!

Ông nhìn theo thằng bé. Nó quay lại nhìn ông. Lá vàng rơi trắng sân, ông cầm cây chổi quét. Bánh luân hồi quay miết. Hết Hạ đang là Thu. Mai mốt Đông vi vu / gọi mời mùa Xuân khác…

Xếp bằng trước bệ Phật, ông chắp tay nhìn lên. Trước mặt ông, mông mênh. Trong lòng ông, bát ngát. Ngoài vườn, tiếng chim hót / nghe vui như tiếng chuông.

Giọt nước mắt ông tuôn lăn tròn như viên ngọc…

Nam Mô A Di Đà Phật Nam Mô A Di Đà Phật…

 

(Tôi đọc được từ Trang nhà của Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc: http://www.dohongngoc.com/web/lom-bom-hoc-phat/nghi-tu-trai-tim-lom-bom-hoc-phat/tho-tran-van-le/ Posted: 22 Oct 2012 06:35 PM PDT) Bài thơ của Văn Cao buồn thẩn thờ ngơ ngẩn. Nhưng Nhà Sư vừa "đi qua" lại vừa "không đi qua", vừa "để lại" lại vừa "không để lại gì" như là "sắc sắc không không", làm nỗi buồn trở thành lãng đãng, nhưng rơi tuột bất ngờ, để lại một nỗi niềm bâng khuâng ...

*****

Ghi chú : [1] Văn Cao còn là một nhà thơ, một họa sĩ

Bình luận từ người dùng

1
2
3
4
5
6
7
8
TRE - BAMBOO
1231
Tre xoắn ốc và xoắn (spirals and twists) trong các hình thức kiên strúc hấp dẫn! Công viên Đô thị Cải tạo Vi mô (Urban Park Micro Renovation) của Trường kiến trúc Atelier cnS, Đại học Công nghệ South China trình bày một số công trình kiến trúc lượn sóng thú vị làm từ tre. Từ khóa: parametric architecture, kiến trúc tham số,
Giới thiệu
Liên hệ
Nhật ký độc giả
VI | EN
Link đã được copy