Tại Việt Nam có rất nhiều làng nghề thật lạ, độc nhất vô nhị, được hình thành và phát triển từ nhiều đời nay. Trải qua hàng trăm, hàng ngàn năm, nghề và làng nghề đã tồn tại và phát triển như một phần không thể tách rời lịch sử mỗi làng quê, thôn xóm của vùng đất này.
Cùng với sự phát triển của nền văn minh nông nghiệp từ hàng ngàn năm trước đây, nhiều nghề thủ công cũng đã ra đời tại các vùng nông thôn Việt Nam, việc hình thành các làng nghề bắt đầu từ những nghề ban đầu được cư dân tranh thủ làm lúc nông nhàn, những lúc không phải là mùa vụ chính.
Theo thời gian, nhiều nghề phụ ban đầu đã thể hiện vai trò to lớn của nó, mang lại lợi ích thiết thân cho cư dân. Như việc làm ra các đồ dùng bằng mây, tre, lụa… phục vụ sinh hoạt hay đồ sắt, đồ đồng phục vụ sản xuất. Nghề phụ từ chỗ chỉ phục vụ nhu cầu riêng đã trở thành hàng hóa để trao đổi, đã mang lại lợi ích kinh tế to lớn cho người dân vốn trước đây chỉ trông chờ vào các vụ lúa. Từ chỗ một vài nhà trong làng làm, nhiều gia đình khác cũng học làm theo, nghề từ đó mà lan rộng ra phát triển trong cả làng, hay nhiều làng gần nhau.
Tính đến hết năm 2009, Việt Nam có hơn 2.000 làng có nghề truyền thống (Hà Nội có 1.350 làng có nghề, chiếm 59% tổng số làng của cả nước. Trong đó: có 198 làng nghề truyền thống thuộc 47 nghề như: gốm sứ, dệt may, da giày, điêu khắc, sơn mài…)
Phát triển làng nghề có tác dụng rõ rệt đối với quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông thôn, góp phần tăng tỷ trọng ngành công nghiệp, thương mại lên 70 – 80%, giảm tỷ trọng nông nghiệp xuống 20 – 30%. Vì vậy, chúng ta nên đặc biệt chú trọng phát triển làng nghề gắn với phát triển du lịch và xây dựng nông thôn mới, có chính sách hỗ trợ cải tạo môi trường các làng nghề, cơ chế khuyến khích đào tạo nghề, nâng cao chất lượng sản phẩm…
Gắng giữ nghề quý của cha ông để lại, hun đúc thêm truyền thống, vun đắp tài hoa cho lớp đi sau, đó là tâm huyết không chỉ của những nghệ nhân gắn bó lâu năm với nghề mà còn là mong muốn của hàng triệu người dân Việt…
Bình luận từ người dùng