Quy hoạch đô thị tối ưu hóa việc sử dụng đất ở Singapore thông qua Quy hoạch dài hạn (trước đây là Quy hoạch ý tưởng) và Quy hoạch tổng thể, đất được phân bổ cho nhà ở, thương mại, công nghiệp, công viên, giao thông, giải trí và quốc phòng.
Các kế hoạch phát triển đô thị này định hướng cho sự phát triển cơ sở hạ tầng của Singapore.
Khuôn khổ quy hoạch đô thị đầu tiên ở Singapore bắt đầu vào năm 1822 khi Sir Stamford Raffles trở lại Singapore và không hài lòng với cách phát triển bừa bãi của trung tâm thị trấn. Một Ủy ban Thị trấn được thành lập để sửa đổi cách bố trí của khu định cư. Quy hoạch thành phố chi tiết đầu tiên của Singapore được gọi là Kế hoạch Jackson, được đặt theo tên của Trung úy Philip Jackson, kỹ sư và nhà khảo sát đất đai của khu định cư chịu trách nhiệm giám sát sự phát triển của hòn đảo. Kế hoạch Jackson đã định hướng sự phát triển của thành phố trong 8 năm, nhưng việc mở kênh đào Suez vào năm 1869 đã đưa nhiều tàu bè và người dân đến đảo hơn, dẫn đến tình trạng các khu ổ chuột quá đông đúc, bẩn thỉu, vệ sinh kém trong khu vực thành phố.
Năm 1927, Quỹ Cải thiện Singapore (SIT) được chính quyền thuộc địa Anh thành lập để giải quyết vấn đề đô thị hóa và cải thiện môi trường vật chất của thành phố. SIT đã nỗ lực mở rộng đường để đáp ứng số lượng phương tiện ngày càng tăng, tạo không gian thoáng đãng và cung cấp hệ thống vệ sinh hiện đại. Tuy nhiên, nó chỉ có thể phát triển từng phần vì nó không có thẩm quyền lập kế hoạch toàn diện và kiểm soát sự phát triển.
Đến năm 1952, chính quyền thuộc địa nhận thấy nhu cầu cấp thiết về một kế hoạch tổng thể (overall plan) nhằm định hướng sự phát triển vật chất của Singapore. Điều này dẫn đến Quy hoạch tổng thể theo luật định (statutory Master Plan) năm 1958, quy định việc sử dụng đất thông qua việc kiểm soát quy hoạch, mật độ và tỷ lệ lô đất cũng như dành đất cho nhiều tiện ích khác nhau. Pháp lệnh Quy hoạch (The Planning Ordinance), ngày nay được gọi là Đạo luật Quy hoạch (Planning Act), được thi hành vào ngày 1 tháng 2 năm 1960 nhằm đặt ra khung pháp lý cơ bản kiểm soát việc sử dụng và phát triển đất đai theo Quy hoạch tổng thể.
Sau khi Singapore giành được quyền tự trị vào năm 1959, nhóm quy hoạch của Liên Hợp Quốc đã được mời vào năm 1962 và 1963 để đề xuất một khuôn khổ dài hạn cho việc đổi mới đô thị và hỗ trợ các vấn đề về nhà ở cũng như tình trạng xuống cấp của đô thị. Sự hợp tác này đã dẫn đến Quy hoạch Ý tưởng, Quy hoạch Định hướng (Concept Plan) 1971, trong đó vạch ra tầm nhìn cho sự phát triển của Singapore.
Được giới thiệu vào năm 1971, Concept Plan, hiện được gọi là Quy hoạch Dài hạn (Long-Term Plan), là một quy hoạch sử dụng đất và giao thông chiến lược nhằm đưa ra những định hướng rộng rãi để định hướng sự phát triển cơ sở vật chất của Singapore trong 40–50 năm tới. Nó đảm bảo đủ đất để hỗ trợ dân số và tăng trưởng kinh tế lâu dài, đồng thời duy trì môi trường thành phố xanh và đáng sống. Concept Plan được xem xét lại 10 năm một lần. Từ năm 1971 đến năm 2021, đã có 5 kế hoạch như vậy.
(1) Concept Plan 1971: Kế hoạch đặt nền móng cho sự phát triển của Singapore bằng cách đặt ra các nguyên tắc chung để phát triển các thị trấn nhà ở, khu công nghiệp, cơ sở hạ tầng giao thông và không gian giải trí mới.
(2) Concept Plan 1991: Quy hoạch tập trung vào tăng trưởng kinh tế và chất lượng cuộc sống. Điều này bao gồm việc xây dựng các trung tâm thương mại bên ngoài trung tâm thành phố để mang việc làm đến gần nhà hơn, xây dựng hành lang công nghệ để tạo điều kiện cho các ngành công nghệ cao phát triển và phát triển ngành công nghiệp hóa dầu bằng cách sáp nhập bảy hòn đảo thấp phía nam vào đảo Jurong.
(3) Concept Plan 2001: Quy hoạch hình dung Singapore là một thành phố đẳng cấp thế giới và trung tâm tài chính toàn cầu. Nó nhằm mục đích cung cấp nhiều lựa chọn nhà ở hơn, dành đất cho các lĩnh vực tài chính và dịch vụ, đồng thời tạo ra nhiều công viên, hồ chứa và khu vực thiên nhiên hơn.
(4) Concept Plan 2011: Kế hoạch nâng cao tầm nhìn biến Singapore thành một nơi để sống, làm việc và vui chơi, bao gồm nhiều không gian hòa nhập hơn với thiên nhiên, đường đi bộ và đi xe đạp, nhà ở và thị trấn bền vững cũng như không gian hòa nhập.
(5) Long-Term Plan 2021: Kế hoạch được xây dựng dựa trên tầm nhìn của Quy hoạch định hướng trước đó. Ngoài không gian nhà ở, thư giãn và giải trí, Kế hoạch dài hạn còn đề cập đến các địa điểm di sản và không gian thiên nhiên, đồng thời lên ý tưởng cho việc tái phát triển Căn cứ Không quân Paya Lebar.
Trong khi Quy hoạch Định hướng vạch ra cơ cấu phát triển đô thị của Singapore, các đề xuất dài hạn rộng rãi của nó được chuyển thành Quy hoạch Tổng thể (Master Plan), sau đó nêu chi tiết về việc sử dụng đất và mật độ cho phép đối với các thửa đất khác nhau. Được ban hành vào năm 1958, Quy hoạch Tổng thể là một vùng đất theo luật định - sử dụng Quy hoạch Định hướng phát triển cơ sở vật chất của Singapore trong 10–15 năm. Kể từ năm 2003, nó đã được xem xét lại 5 năm một lần. Tính đến năm 2023, sáu Quy hoạch tổng thể đã được ban hành vào các năm 1958, 1980, 2003, 2008, 2014 và 2019.
Quy hoạch tổng thể năm 2019 tập trung vào việc tạo ra các khu dân cư xanh, bền vững và hòa nhập, phát triển các quy hoạch ngầm cấp quận và hồi sinh khu vực trung tâm của Singapore để tối đa hóa việc sử dụng đất. Kế hoạch được công bố vào ngày 27 tháng 11 năm 2019.
Cả Quy hoạch định hướng và Quy hoạch tổng thể đều do Cơ quan Tái phát triển đô thị (URA) quản lý. Đối với mỗi quy hoạch, URA tổ chức các diễn đàn công cộng và các hình thức tham gia khác để thu thập phản hồi và giải quyết mối quan ngại của các bên liên quan và công chúng.
Shereen Tay
Source: nlb.gov.sg
---
Tài liệu tham khảo:
1. Belinda Yuen, Planning Singapore: From Plan to Implementation (Singapore: Singapore Institute of Planners, 1998, 1–6 (Call no. RSING 711.4095957 PLA); “About the Concept Plan,” Urban Redevelopment Authority, updated 23 April 2021. (From NLB Web Archive Singapore)
2. Stephen Hamnett and Belinda Yuen, Planning Singapore: The Experimental City (London: Routledge, 2021), 39–45. (Call no. RSING 307.1216095957 PLA)
3. Sumiko Tan, Home, Work, Play (Singapore: Urban Redevelopment Authority, 1999), 138–45. (Call no. RSING 307.1216095957 TAN)
4. Urban Redevelopment Authority, Space for Our Dreams: Long-Term Plan Review 2021 (Singapore: Urban Redevelopment Authority, 2022), 14; Urban Redevelopment Authority, “About the Concept Plan.”
5. “Past Concept Plans,” Urban Redevelopment Authority, updated 23 April 2021 (From NLB Web Archive Singapore); Urban Redevelopment Authority, Space For Our Dreams, 4–11, 17.
6. Hamnett and Yuen, Planning Singapore, 39–42; “Our Planning Process,” Urban Redevelopment Authority, updated 30 November 2017. (From NLB’s Web Archive Singapore)
7. Hamnett and Yuen, Planning Singapore, 40.
8. “Master Plan,” Urban Redevelopment Authority, updated 18 November 2022; “Previous Master Plans,” Urban Redevelopment Authority, updated 18 November 2022. (From NLB Web Archive Singapore)
9. “Master Plan,” Urban Redevelopment Authority, updated 10 December 2019; “10 Things to Know About Draft Master Plan 2019,” MND Link, May/June 2019. (From NLB Web Archive Singapore)
10. Hamnett and Yuen, Planning Singapore, 39–42; Urban Redevelopment Authority, “Our Planning Process.”
Further resources
Heng Chye Kiang, 50 Years of Urban Planning in Singapore (Singapore: World Scientific Publishing Company, 2016). (Call no. RSING 307.1216095957 FIF)
Ministry of National Development, A High Quality Living Environment for All Singaporeans: Land Use Plan to Support Singapore's Future Population (Singapore: Ministry of National Development, 2013). (Call no. RSING 333.77095957 HIG)
Wong Tai-Chee and Yap Lian-Ho Adriel Wong, Four Decades of Transformation: Land Use in Singapore, 1960–2000 (Singapore: Eastern University Press, 2004). (Call no. RSING 333.73095957 WON)
Xem thêm:
Bình luận từ người dùng